Thơ

Em-va-ngoi-sao-xanh

Em và ngôi sao xanh

 

Bé con
Ngước mắt nhìn trời
Xòe tay
Em đếm một, hai...
Đầy một trời sao
Đây sao Hôm, kia sao Mai
Vạn vì sao lấp lánh,
Giữa vẻ đẹp lung linh
Em mơ
Một giấc mơ
Về vẻ đẹp vĩnh hằng.

Mong-manh

Mong manh

 

Mong manh
Bên nhau
Thời gian
Ngừng trôi
Màu tím sẫm.

No-hoa-1

Nở hoa 1

 

“Thân em như hạt mưa sa,
Hạt vào đài các, hạt ra ruộng cày...”

Yeu-va-Thien

Yêu và Thiền

 

Đi xuyên qua
Tình yêu,
Trong hư ảo
Khói sương

Dinh-menh

Định mệnh

 

Dịu dàng
Len lỏi trong mơ
Thấm đẫm
Như ánh trăng
Sáng xanh
Ma mị
Tỏa trên từng tầng tán lá
Rơi xuống dòng sông
Hư ảo.

Quynh-hoa-1

Quỳnh hoa 1

 

Quỳnh hoa kết tinh
Từ thẳm sâu của Đất
Từ mênh mông của Đêm
Từ dịu ngọt ánh Trăng
Thừa hưởng trên vai cây thập tự
Về tình yêu cái Đẹp
Vĩnh hằng.

Vo-thuong

Vô thường


Hồn nhiên đếm dải nắng vàng
Dải trắng trong
Dải ươm vàng
Kỳ ảo.
Nắng ve vuốt
Đôi má hồng dịu nhẹ.

Rung-hoa-doi-nguoi

Rừng hoa đời người

 

Từng kiếp người
Nhom nhem
Dính vào nhau
Trong đêm đen.

Rong-khong

Rỗng không

 

Vòng tròn xoay
Vòng tròn xoay
Không đầu
Không cuối
Không phải
Không trái
Không âm
Không dương
Xoay, xoay.

Tinh-yeu

Tình yêu

 

Em
Như bông hoa
Hướng về nơi ánh sáng
Dù nơi đó có anh, hay không anh.

U-day-em-la-diem-

Ừ đấy, em là điếm

 

Sóng sánh nghiêng
Giọt nước rơi
Ừ đấy, đời này em làm điếm
Em bán thân lấy tiền
Không tình yêu
Vật chất đổi vật chất
Người đời gọi em là điếm!

Cam-on-

Cảm ơn!

 

Hà Nội
Cuối năm
Trời lạnh
Phố vắng
Nghe rõ từng
Tiếng chân
Bước nhẹ.

Hien-huu

Hiện hữu

 

Trời trong
Hàng cây xanh
In hình
Trong không gian
Không gợn gió

Tro-ve

Trở về

 

Gió mát
Khe khẽ lùa
Sợi nắng mỏng đầu đông
Lượn sóng
Giữa không trung
Nao nao trái tim
Đa cảm.

Hon-Ha-Noi

Hồn Hà Nội


Thi thoảng
Trước cơn giông cuối Hạ
Lá xoay tít
Bụi mù
cay mắt
Trên con đường
Giữa hai hàng sấu
Em thấy
Một góc hồn
Hà Nội
Suy tư.

To-long

Tơ lòng

 

Tơ nhện mỏng tang
Như sương
Như khói
Óng ánh đu đưa
Giữa nắng
Giữa gió
Như thực
Như hư.

Dieu-gi-con-lai-mai

Điều gì còn lại mãi?

 

Đã từng có những thơ ngây
Trắng muốt sương mai
Long lanh
Trong sáng.
Ngân vang
Tiếng chim ríu rít.
Rồi thời gian trôi,
Khoảng khắc đó trở thành
Chuyện cũ.

Tinh-thien-nhien

Tình thiên nhiên

 

Giữa đêm khuya
Giật mình
Em tỉnh giấc,
Nghe như quanh đây
Hơi thở của đêm.

Lang-le-

Lặng lẽ

 

Gió xuân lặng lẽ
Mơn man cỏ cây
 
Trăng thu lặng lẽ
Soi sáng mặt hồ

Hoi-tho

Hơi thở

 

Hơi thở nào
Đưa em về
Tĩnh lặng
Đưa em về
Sâu lắng
Chính mình
Đưa em về
Bờ Giác
Bình an.
 
 

Trang  [ 1 2